Chương 1 - Tặng Cô Dâu Cho Cửu Gia
Chương 2 - Cô Không Trốn Được
Chương 3 - Cửu Gia Vẫn Còn Giữ Lại Mạng Sống
Chương 4 - Không Phải Là Cô An
Chương 5 - Sao Anh Lại Ở Đây
Chương 6 - Lục Sóc, Anh Định Làm Gì?
Chương 7 - Điểm Huyệt Của Anh
Chương 8 - Đừng Để Tôi Nói Lại Lần Ba
Chương 9 - Tên Điên Muốn Bóp Chết Cô
Chương 10 - Không Đi Cùng Tôi Sao?
Chương 11 - Có Lẽ Cô Sắp Tự Do Rồi
Chương 12 - Âm Mưu Gả Thay
Chương 13 - Cửu Gia Sẽ Khiến Bà Chết
Chương 14 - Cắt Đứt Quan Hệ
Chương 15 - Không Ăn Nữa
Chương 16 - Lấy Lòng Tôi Đi
Chương 17 - Bắt Rằn Độc
Chương 18 - Cho Anh Xem Đồ Tốt
Chương 19 - Gu Thẩm Mỹ Của Trai Thẳng
Chương 20 - Cô Sợ Tôi?
Chương 21 - Nghe Lời Nhân Tài Có Thể Sống Lâu
Chương 22 - Cô Nói Thử Xem, Ai Thẳng
Chương 23 - Cô Là Cô Dâu Của Anh
Chương 24 - Tát Anh Một Cái
Chương 25 - Tặng Cô Dải Ruy Băng
Chương 26 - Được Đi Học Rồi
Chương 27 - Tôi Không Tin Cô Biết Y Thuật
Chương 28 - Cậu Là Tiểu Tiên Nữ
Chương 29 - Hôm Nay Tôi Rất Vui
Chương 30 - Dẫn Cô Đến Nhà Hàng Tây
Chương 31 - Gạch Bỏ Tên Bọn Họ Đi
Chương 32 - Đàn Piano Giá Trị Hơn Triệu Tệ
Chương 33 - Suýt Chứt Nữa Bị Bẻ Cong
Chương 34 - Mời Cậu Ăn Cơm
Chương 35 - Giống Với Tên Khốn Lục Sóc Kia
Chương 36 - Đi Làm Cái Gì
Chương 37 - Cô Thiếu Đàn Ông Đến Vậy Sao
Chương 38 - Đâm Anh Một Dao
Chương 39 - Bảo Cô Lăn Qua Đây
Chương 40 - Sợ Tôi Động Vào Cô À
Chương 41 - Tôi Uất Ức, Muốn Khóc
Chương 42 - Sắc Thuốc Cho Anh
Chương 43 - Tại Sao Lại Là Đồ Chơi
Chương 44 - Becgie Đen Đáng Sợ
Chương 45 - Để Cô Đi Đưa Thuốc
Chương 46 - Thuốc Đẳng Thì Hôn Cô
Chương 47 - Vết Thương Còn Đau Không
Chương 48 - Táo Tàu Có Ngọt Không
Chương 49 - Nhà Triệu Tiểu Uyến Phá Sản Rồi
Chương 50 - Cửu Gia, Xin Cậu Tha Thứ
Chương 51 - Em Muốn Cầu Xin À
Chương 52 - Thay Thuốc Cho Tôi
Chương 53 - Có Đèn Chớp
Chương 54 - Nụ Cười Tươi Tắn Sinh Động
Chương 55 - Mãnh Thú Thỏa Mãn
Chương 56 - Bạn Thân Quá Xinh Đẹp Thì Phải Làm Sao Đây
Chương 57 - Diễn Đàn Trường Học Dậy Sóng
Chương 58 - Kỷ Thần Giúp Cậu Lên Tiếng Rồi
Chương 59 - Sự Giận Dữ Không Thể Kiêm Chế
Chương 60 - Chọn Một Trong Hai
Chương 61 - Có Lẽ Cô Nên Cầu Nguyện Đi
Chương 62 - Hạng Một Hot Search
Chương 63 - Chuyện Trên Weibo Là Như Thế Nào
Chương 64 - Cần Sổ Hộ Khẩu
Chương 65 - Chị Dâu Định Tự Tử Sao
Chương 66 - Tôi Không Có Tự Tử
Chương 67 - Cô Muốn Bị Chặt Tay Chặt Chân Sao
Chương 68 - Cô Vợ Nhỏ Chân Chính
Chương 69 - Em Tự Mình Đi Được
Chương 70 - Xin An Đại Đại Tha Thứ
Chương 71 - Hoàn Toàn Phá Sản
Chương 72 - Lợi Hại Hơn Bác Sĩ Y Học Cổ Truyền Trung Quốc
Chương 73 - Nhẫn Cưới
Chương 74 - Nhẫn Huyết Bồ Câu
Chương 75 - Yêu Nữ
Chương 76 - Đïều Trị Bệnh Tim
Chương 77 - Không Cần Thù Lao
Chương 78 - Người Nhà Họ An Tới
Chương 79 - Tôi Chỉ Có Cái Danh Thôi
Chương 80 - Tôi Chỉ Có Cái Danh Thôi
Chương 81 - Không Muốn Đàn
Chương 82 - Tôi Đối Xử Khắt Khe Với Em À
Chương 83 - Chị Dâu, Chị Nên Từ Bỏ Đi
Chương 84 - Không Có Số Điện Thoại Của Lục Sóc
Chương 85 - Đưa Cơm Cho Cửu Gia
Chương 86 - Cửu Gia Đồng Ý Rồi
Chương 87 - Lớn Lên Nhờ Ăn Gan
Chương 88 - Bác Sĩ An Lợi Hại
Chương 89 - Trong Phòng Có Người Sao
Chương 90 - Trốn Cái Gì Mà Trốn, Ra Đây
Chương 91 - Trong Tiệc Gia Đình Nhất Định Phải Đeo Nhắn
Chương 92 - Mang Giày Cho Cô
Chương 93 - Nhà Họ Lục Kì Lạ
Chương 94 - Lục Thâm Nhà Họ Lục
Chương 95 - Bà Cụ Đáng Sợ
Chương 96 - Nhanh Chóng Ly Hôn
Chương 97 - Thẩm Họa Họa
Chương 98 - Sao Đã Trở Về Rồi Thế
Chương 99 - Xoa Thuốc Giúp Em
Chương 100 - Tầng Thượng Có Phòng Giám Sát À
Chương 101 - Lạnh Toát Toàn Thân
Chương 102 - Chán Ghét
Chương 103 - Được Cửu Gia Tha Thứ
Chương 104 - Cậu Có Tin Tưởng Tôi Không
Chương 105 - Nhìn Rõ Chưa
Chương 106 - Không Thể Nhúc Nhích
Chương 107 - Bác Sĩ An, Cảm Ơn Cô
Chương 108 - Điệu Thủ Hồi Xuân
Chương 109 - Bác Sĩ Thần Kỳ
Chương 110 - Chàng Trai Tới Khám Chân
Chương 111 - Có Thế Trị Được
Chương 112 - Buổi Đấu Giá Ở Thành Phố A
Chương 113 - Tiền Giống Như Giấy Vụn
Chương 114 - Lục Sóc Tặng Kim Châm
Chương 115 - Tôi Là Tiểu Phúc Tỉnh
Chương 116 - Không Quen, Chơi Không Nổi
Chương 117 - Cố Tình
Chương 118 - Một Cuộc Phản Công Nhỏ
Chương 119 - Vô Tình Cắm Liễu Liễu Lên Um
Chương 120 - Đến Nước S Với Anh
Chương 121 - Đi Đến Nước S
Chương 122 - Màu Đỏ Rất Hợp Với Cô Ấy
Chương 123 - Thành Phố A Không Có Đại Sứ Hình Ảnh À
Chương 124 - Bị Bắt Cóc Rồi
Chương 125 - Thủ Đoạn Lưu Loát
Chương 126 - Mong Em Đừng Hối Hận
Chương 127 - Lở Đất
Chương 128 - Có Thể Đợi Được Cứu Viện Không
Chương 129 - Cứu Viện Vẫn Chưa Tới À
Chương 130 - Cứu Viện
Chương 131 - Nữ Anh Hùng An Đào Đào
Chương 132 - Là Gia Đình Của Kẻ Thù À
Chương 133 - Có Nội Gián
Chương 134 - Anh Phải Tốt Với Em
Chương 135 - Xem Miệng Cậu Cứng Chừng Nào
Chương 136 - Cạm Bẫy
Chương 137 - Đều Là Vì Đào Đào
Chương 138 - Cô Nhóc Tự Ti
Chương 139 - Cửu Gia Đi Về Nhà Cũ Rồi
Chương 140 - Khó Biết Rõ Đầu Đuôi
Chương 141 - Về Sau Bất Hết Một Mẻ
Chương 142 - Sao An Định Nhiên Lại Ở Đây
Chương 143 - Tôi Muốn Lấy Lại Mọi Thứ
Chương 144 - Muốn Chết Thì Cô Đi Đi
Chương 145 - Giữ Chặt Áo May-Ô
Chương 146 - Tôi Sẽ Phản Kích
Chương 147 - Chúng Nó Rất Đáng Yêu
Chương 148 - Bạn Thân Như Cái Quần
Chương 149 - Xem Chân Bị Tật
Chương 150 - Đôi Mất Lấp Lánh Ánh Sao
Chương 151 - Quân Cờ Ngốc Nghếch Đáng Thương
Chương 152 - Sự Săn Sóc Của Bạn Trai
Chương 153 - Lao Vào Vòng Tay
Chương 154 - Muốn Chơi Xấu
Chương 155 - Lễ Hội Văn Hóa
Chương 156 - Em Vẽ Sơ Đồ Thiết Kế Đi
Chương 157 - Bông Hoa Nhỏ Màu Trắng
Chương 158 - Có Bị Mắng Chết Không
Chương 159 - Cầm Tay Dạy Sao
Chương 160 - Cửu Gia Toàn Năng
Chương 161 - Lục Cửu Gia Là Tên Vẽ Hộ
Chương 162 - Nhỏ Thảo Mai Gây Sự
Chương 163 - Nổi Giận Xé Nhỏ Thảo Mai
Chương 164 - Thứ Sáu
Chương 165 - Là Ai Làm
Chương 166 - Ác Ý Phá Hoại
Chương 167 - Chuyên Trị Đầy Bụng
Chương 168 - Gian Hàng Được Chào Đón Nhất
Chương 169 - Sùng Bái Một Cách Vô Lý
Chương 170 - Cả Người Lạnh Toát
Chương 171 - Tại Sao Hồi Hộp
Chương 172 - Ăn Ăn Ăn
Chương 173 - Muốn Báo Đáp Tôi Như Thế Nào
Chương 174 - Cô Gái Thông Minh
Chương 175 - Trả Thù
Chương 176 - Cũng Là Anh
Chương 177 - Lôi Cô Đi
Chương 178 - Phủi Sạch
Chương 179 - Bậc Thầy Buôn Chuyện
Chương 180 - Mau Cút
Chương 181 - Khích Lệ
Chương 182 - An Định Nhiên Vu Oan
Chương 183 - An Định Nhiên Vu Oan
Chương 184 - Cô Không Khó Chịu Sao
Chương 185 - Hẹn Hò Với Cô Vợ Nhỏ
Chương 186 - Cô Ấy Đang Nghỉ Ngơi
Chương 187 - Thẻ VIP Trăm Vạn
Chương 188 - Đi Khám Bệnh Đi
Chương 189 - Xoa Bóp Chút Là Ổn Rồi
Chương 190 - Ánh Mắt Không Có Thiện Ý
Chương 191 - Bị Đuổi Học
Chương 192 - Nhận Lỗi Và Đuổi Học
Chương 193 - Có Thể Chữa Khỏi Không
Chương 194 - Trong Người Chị Có Độc
Chương 195 - Không Thích Hợp Lắm
Chương 196 - Chuyện Kể Trước Khi Ngủ
Chương 197 - Không Giống Người Tốt
Chương 198 - Đội Ngũ Thiết Kế
Chương 199 - Chết Chắc Rồi
Chương 200 - Tấn Công Từ Hai Phía
Chương 201 - Kích Thích Cô Ta Một Chút
Chương 202 - Sự Xuất Hiện Đáng Kinh Ngạc
Chương 203 - Mùi Vị Của Âm Mưu
Chương 204 - Cửu Gia, Cô Ta Đã Lừa Anh
Chương 205 - Cửu Gia Sẽ Chọn Ai Đây
Chương 206 - Cửu Gia Biết Hết
Chương 207 - Tôi Chỉ Muốn Em
Chương 208 - Có Hơi Không Giống Nhau
Chương 209 - Lại Trúng Độc
Chương 210 - Báo Cảnh Sát
Chương 211 - Người Đến Không Có Ý Tốt
Chương 212 - Xé Thỏa Thuận Ly Hôn
Chương 213 - Muốn Ly Hôn Phải Không
Chương 214 - Em Bắt Rằn Rất Giỏi
Chương 215 - Tôi Chỉ Cần Cô Ấy
Chương 216 - Hai Đứa Vô Dụng
Chương 217 - Bắt Được Người
Chương 218 - Tội Càng Thêm Tội
Chương 219 - Cuộc Thi So Tài Đông Y
Chương 220 - Vòng Tay Vỡ Nát
Chương 221 - Chú Chó Quý Giá
Chương 1 - Tặng Cô Dâu Cho Cửu Gia
Chương 2 - Cô Không Trốn Được
Chương 3 - Cửu Gia Vẫn Còn Giữ Lại Mạng Sống
Chương 4 - Không Phải Là Cô An
Chương 5 - Sao Anh Lại Ở Đây
Chương 6 - Lục Sóc, Anh Định Làm Gì?
Chương 7 - Điểm Huyệt Của Anh
Chương 8 - Đừng Để Tôi Nói Lại Lần Ba
Chương 9 - Tên Điên Muốn Bóp Chết Cô
Chương 10 - Không Đi Cùng Tôi Sao?
Chương 11 - Có Lẽ Cô Sắp Tự Do Rồi
Chương 12 - Âm Mưu Gả Thay
Chương 13 - Cửu Gia Sẽ Khiến Bà Chết
Chương 14 - Cắt Đứt Quan Hệ
Chương 15 - Không Ăn Nữa
Chương 16 - Lấy Lòng Tôi Đi
Chương 17 - Bắt Rằn Độc
Chương 18 - Cho Anh Xem Đồ Tốt
Chương 19 - Gu Thẩm Mỹ Của Trai Thẳng
Chương 20 - Cô Sợ Tôi?
Chương 21 - Nghe Lời Nhân Tài Có Thể Sống Lâu
Chương 22 - Cô Nói Thử Xem, Ai Thẳng
Chương 23 - Cô Là Cô Dâu Của Anh
Chương 24 - Tát Anh Một Cái
Chương 25 - Tặng Cô Dải Ruy Băng
Chương 26 - Được Đi Học Rồi
Chương 27 - Tôi Không Tin Cô Biết Y Thuật
Chương 28 - Cậu Là Tiểu Tiên Nữ
Chương 29 - Hôm Nay Tôi Rất Vui
Chương 30 - Dẫn Cô Đến Nhà Hàng Tây
Chương 31 - Gạch Bỏ Tên Bọn Họ Đi
Chương 32 - Đàn Piano Giá Trị Hơn Triệu Tệ
Chương 33 - Suýt Chứt Nữa Bị Bẻ Cong
Chương 34 - Mời Cậu Ăn Cơm
Chương 35 - Giống Với Tên Khốn Lục Sóc Kia
Chương 36 - Đi Làm Cái Gì
Chương 37 - Cô Thiếu Đàn Ông Đến Vậy Sao
Chương 38 - Đâm Anh Một Dao
Chương 39 - Bảo Cô Lăn Qua Đây
Chương 40 - Sợ Tôi Động Vào Cô À
Chương 41 - Tôi Uất Ức, Muốn Khóc
Chương 42 - Sắc Thuốc Cho Anh
Chương 43 - Tại Sao Lại Là Đồ Chơi
Chương 44 - Becgie Đen Đáng Sợ
Chương 45 - Để Cô Đi Đưa Thuốc
Chương 46 - Thuốc Đẳng Thì Hôn Cô
Chương 47 - Vết Thương Còn Đau Không
Chương 48 - Táo Tàu Có Ngọt Không
Chương 49 - Nhà Triệu Tiểu Uyến Phá Sản Rồi
Chương 50 - Cửu Gia, Xin Cậu Tha Thứ
Chương 51 - Em Muốn Cầu Xin À
Chương 52 - Thay Thuốc Cho Tôi
Chương 53 - Có Đèn Chớp
Chương 54 - Nụ Cười Tươi Tắn Sinh Động
Chương 55 - Mãnh Thú Thỏa Mãn
Chương 56 - Bạn Thân Quá Xinh Đẹp Thì Phải Làm Sao Đây
Chương 57 - Diễn Đàn Trường Học Dậy Sóng
Chương 58 - Kỷ Thần Giúp Cậu Lên Tiếng Rồi
Chương 59 - Sự Giận Dữ Không Thể Kiêm Chế
Chương 60 - Chọn Một Trong Hai
Chương 61 - Có Lẽ Cô Nên Cầu Nguyện Đi
Chương 62 - Hạng Một Hot Search
Chương 63 - Chuyện Trên Weibo Là Như Thế Nào
Chương 64 - Cần Sổ Hộ Khẩu
Chương 65 - Chị Dâu Định Tự Tử Sao
Chương 66 - Tôi Không Có Tự Tử
Chương 67 - Cô Muốn Bị Chặt Tay Chặt Chân Sao
Chương 68 - Cô Vợ Nhỏ Chân Chính
Chương 69 - Em Tự Mình Đi Được
Chương 70 - Xin An Đại Đại Tha Thứ
Chương 71 - Hoàn Toàn Phá Sản
Chương 72 - Lợi Hại Hơn Bác Sĩ Y Học Cổ Truyền Trung Quốc
Chương 73 - Nhẫn Cưới
Chương 74 - Nhẫn Huyết Bồ Câu
Chương 75 - Yêu Nữ
Chương 76 - Đïều Trị Bệnh Tim
Chương 77 - Không Cần Thù Lao
Chương 78 - Người Nhà Họ An Tới
Chương 79 - Tôi Chỉ Có Cái Danh Thôi
Chương 80 - Tôi Chỉ Có Cái Danh Thôi
Chương 81 - Không Muốn Đàn
Chương 82 - Tôi Đối Xử Khắt Khe Với Em À
Chương 83 - Chị Dâu, Chị Nên Từ Bỏ Đi
Chương 84 - Không Có Số Điện Thoại Của Lục Sóc
Chương 85 - Đưa Cơm Cho Cửu Gia
Chương 86 - Cửu Gia Đồng Ý Rồi
Chương 87 - Lớn Lên Nhờ Ăn Gan
Chương 88 - Bác Sĩ An Lợi Hại
Chương 89 - Trong Phòng Có Người Sao
Chương 90 - Trốn Cái Gì Mà Trốn, Ra Đây
Chương 91 - Trong Tiệc Gia Đình Nhất Định Phải Đeo Nhắn
Chương 92 - Mang Giày Cho Cô
Chương 93 - Nhà Họ Lục Kì Lạ
Chương 94 - Lục Thâm Nhà Họ Lục
Chương 95 - Bà Cụ Đáng Sợ
Chương 96 - Nhanh Chóng Ly Hôn
Chương 97 - Thẩm Họa Họa
Chương 98 - Sao Đã Trở Về Rồi Thế
Chương 99 - Xoa Thuốc Giúp Em
Chương 100 - Tầng Thượng Có Phòng Giám Sát À
Chương 101 - Lạnh Toát Toàn Thân
Chương 102 - Chán Ghét
Chương 103 - Được Cửu Gia Tha Thứ
Chương 104 - Cậu Có Tin Tưởng Tôi Không
Chương 105 - Nhìn Rõ Chưa
Chương 106 - Không Thể Nhúc Nhích
Chương 107 - Bác Sĩ An, Cảm Ơn Cô
Chương 108 - Điệu Thủ Hồi Xuân
Chương 109 - Bác Sĩ Thần Kỳ
Chương 110 - Chàng Trai Tới Khám Chân
Chương 111 - Có Thế Trị Được
Chương 112 - Buổi Đấu Giá Ở Thành Phố A
Chương 113 - Tiền Giống Như Giấy Vụn
Chương 114 - Lục Sóc Tặng Kim Châm
Chương 115 - Tôi Là Tiểu Phúc Tỉnh
Chương 116 - Không Quen, Chơi Không Nổi
Chương 117 - Cố Tình
Chương 118 - Một Cuộc Phản Công Nhỏ
Chương 119 - Vô Tình Cắm Liễu Liễu Lên Um
Chương 120 - Đến Nước S Với Anh
Chương 121 - Đi Đến Nước S
Chương 122 - Màu Đỏ Rất Hợp Với Cô Ấy
Chương 123 - Thành Phố A Không Có Đại Sứ Hình Ảnh À
Chương 124 - Bị Bắt Cóc Rồi
Chương 125 - Thủ Đoạn Lưu Loát
Chương 126 - Mong Em Đừng Hối Hận
Chương 127 - Lở Đất
Chương 128 - Có Thể Đợi Được Cứu Viện Không
Chương 129 - Cứu Viện Vẫn Chưa Tới À
Chương 130 - Cứu Viện
Chương 131 - Nữ Anh Hùng An Đào Đào
Chương 132 - Là Gia Đình Của Kẻ Thù À
Chương 133 - Có Nội Gián
Chương 134 - Anh Phải Tốt Với Em
Chương 135 - Xem Miệng Cậu Cứng Chừng Nào
Chương 136 - Cạm Bẫy
Chương 137 - Đều Là Vì Đào Đào
Chương 138 - Cô Nhóc Tự Ti
Chương 139 - Cửu Gia Đi Về Nhà Cũ Rồi
Chương 140 - Khó Biết Rõ Đầu Đuôi
Chương 141 - Về Sau Bất Hết Một Mẻ
Chương 142 - Sao An Định Nhiên Lại Ở Đây
Chương 143 - Tôi Muốn Lấy Lại Mọi Thứ
Chương 144 - Muốn Chết Thì Cô Đi Đi
Chương 145 - Giữ Chặt Áo May-Ô
Chương 146 - Tôi Sẽ Phản Kích
Chương 147 - Chúng Nó Rất Đáng Yêu
Chương 148 - Bạn Thân Như Cái Quần
Chương 149 - Xem Chân Bị Tật
Chương 150 - Đôi Mất Lấp Lánh Ánh Sao
Chương 151 - Quân Cờ Ngốc Nghếch Đáng Thương
Chương 152 - Sự Săn Sóc Của Bạn Trai
Chương 153 - Lao Vào Vòng Tay
Chương 154 - Muốn Chơi Xấu
Chương 155 - Lễ Hội Văn Hóa
Chương 156 - Em Vẽ Sơ Đồ Thiết Kế Đi
Chương 157 - Bông Hoa Nhỏ Màu Trắng
Chương 158 - Có Bị Mắng Chết Không
Chương 159 - Cầm Tay Dạy Sao
Chương 160 - Cửu Gia Toàn Năng
Chương 161 - Lục Cửu Gia Là Tên Vẽ Hộ
Chương 162 - Nhỏ Thảo Mai Gây Sự
Chương 163 - Nổi Giận Xé Nhỏ Thảo Mai
Chương 164 - Thứ Sáu
Chương 165 - Là Ai Làm
Chương 166 - Ác Ý Phá Hoại
Chương 167 - Chuyên Trị Đầy Bụng
Chương 168 - Gian Hàng Được Chào Đón Nhất
Chương 169 - Sùng Bái Một Cách Vô Lý
Chương 170 - Cả Người Lạnh Toát
Chương 171 - Tại Sao Hồi Hộp
Chương 172 - Ăn Ăn Ăn
Chương 173 - Muốn Báo Đáp Tôi Như Thế Nào
Chương 174 - Cô Gái Thông Minh
Chương 175 - Trả Thù
Chương 176 - Cũng Là Anh
Chương 177 - Lôi Cô Đi
Chương 178 - Phủi Sạch
Chương 179 - Bậc Thầy Buôn Chuyện
Chương 180 - Mau Cút
Chương 181 - Khích Lệ
Chương 182 - An Định Nhiên Vu Oan
Chương 183 - An Định Nhiên Vu Oan
Chương 184 - Cô Không Khó Chịu Sao
Chương 185 - Hẹn Hò Với Cô Vợ Nhỏ
Chương 186 - Cô Ấy Đang Nghỉ Ngơi
Chương 187 - Thẻ VIP Trăm Vạn
Chương 188 - Đi Khám Bệnh Đi
Chương 189 - Xoa Bóp Chút Là Ổn Rồi
Chương 190 - Ánh Mắt Không Có Thiện Ý
Chương 191 - Bị Đuổi Học
Chương 192 - Nhận Lỗi Và Đuổi Học
Chương 193 - Có Thể Chữa Khỏi Không
Chương 194 - Trong Người Chị Có Độc
Chương 195 - Không Thích Hợp Lắm
Chương 196 - Chuyện Kể Trước Khi Ngủ
Chương 197 - Không Giống Người Tốt
Chương 198 - Đội Ngũ Thiết Kế
Chương 199 - Chết Chắc Rồi
Chương 200 - Tấn Công Từ Hai Phía
Chương 201 - Kích Thích Cô Ta Một Chút
Chương 202 - Sự Xuất Hiện Đáng Kinh Ngạc
Chương 203 - Mùi Vị Của Âm Mưu
Chương 204 - Cửu Gia, Cô Ta Đã Lừa Anh
Chương 205 - Cửu Gia Sẽ Chọn Ai Đây
Chương 206 - Cửu Gia Biết Hết
Chương 207 - Tôi Chỉ Muốn Em
Chương 208 - Có Hơi Không Giống Nhau
Chương 209 - Lại Trúng Độc
Chương 210 - Báo Cảnh Sát
Chương 211 - Người Đến Không Có Ý Tốt
Chương 212 - Xé Thỏa Thuận Ly Hôn
Chương 213 - Muốn Ly Hôn Phải Không
Chương 214 - Em Bắt Rằn Rất Giỏi
Chương 215 - Tôi Chỉ Cần Cô Ấy
Chương 216 - Hai Đứa Vô Dụng
Chương 217 - Bắt Được Người
Chương 218 - Tội Càng Thêm Tội
Chương 219 - Cuộc Thi So Tài Đông Y
Chương 220 - Vòng Tay Vỡ Nát
Chương 221 - Chú Chó Quý Giá
An Đào Đào đè chừng nhìn Lưu Sóc.
“Trong mắt cô có sự thăm dò, hơi cảnh giác, cơ thể cũng khẽ run lên, không khác con thú nhỏ ló đầu ra, đang nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa chòm râu của rồng, đáng vẻ đáng yêu muốn chết.
Đương nhiên Lưu Sóc nhìn ra sự cảnh giác và thăm đò của cô, nhưng anh không nói ra: “Cô tự đi đi, tôi còn có việc.
”
Nghe vậy, trong lòng An Đào Đào khẽ thở ra, chỉ sợ ác ma này đồng ý đi theo.
Nhưng trên mặt không đám tỏ ra vui vẻ, mà ra vẻ tiếc nuối: “Cửu gia không đi thật đáng tiếc".
Lưu Sóc nhìn khóe miệng của cô đang nhín
cười thì ánh mắt càng u ám hơn.
“Cô có tiếc thật không?” Khóe miệng của anh nở nụ cười không rõ, khẽ sở nốt ruồi lệ của cô, cảm nhận rất rõ cô đang run rẩy.
An Đào Đào: "...
.
"
Cô nuốt nước bọt, cảm thấy mình như con
chuột bị ác ma đùa giỡn trong lòng bàn tay. '“Thật mà.
.
.
” Cô che giấu lương tâm đáp. “Hal Cô đi đi, nhớ phải ngoan ngoãn trở về, biết chưa?” Anh khẽ cười, giọng nói lạnh nhạt nhưng lạ ¡ mê hoặc, khiến trong lòng An Đào Đào cảm thấy nguy hiểm.
rô tình toát ra mùi
An Đào Đào ngoan ngon gật đầu, trong lòng. chỉ muốn mau chóng cách xa anh.
“Để tôi bảo Hoàng Sâm đưa cô đi.
” Lưu Sóc buông An Đào Đào ra rồi đứng dậy.
Anh cao một mét chín, chắn hết ánh sáng trước mặt An Đào Đào.
An Đào Đào chấn động, sợ anh bỗng đổi ý muốn đi cùng, vội vã xoay người cầm hộp quà trên bàn lên.
“Cửu gia, vậy tôi tới nhà họ An trước.
”
Lưu Sóc nhìn cô không nói gì, trong ánh mắt mang theo ý nghĩa sâu xa khiến người ta khó. hiểu.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Nữ Phụ Phản Công Ngược Tâm Tra Nam
2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
3. Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng
4. Thập Niên Hoa Hạ Miên
=====================================
Cả người An Đào Đào run rẩy, ánh mắt của anh khiến cho cô cảm thấy u ám đáng sợ, giống. hệt thợ săn đang ngủ đông. Cô không đám nán lại lâu mà chạy đi ngay.
Lưu Sóc thật sự đáng sợ, ở bên anh bất cứ lúc nào cô cũng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Trong sân, Hoàng Sâm đang đứng đợi bên cạnh xe, thấy An Đào Đào đi ra thì bất ngờ nói: cô An vẫn còn sống à?”
"Trước đây phụ nữ đưa đến bên cạnh Cửu gia đều sống không tới ngày thứ hai, vậy mà người phụ nữ này lại sống được ba ngày rồi, quả nhiên có bản lĩnh.
An Đào Đào nghe ra giọng trêu chọc của anh ta, tự nhiên ngồi lên xe nói: “Đúng vậy, là do mạng tôi lớn. Sao nào? Anh mong tôi chết lắm à?
Cửu gia không giết cô, đương nhiên cô sẽ không sợ đàn em bên cạnh Cửu gia.
“Sao tôi đám chứ? Mà tôi chỉ đang cảm thán cô cừ lắm thôi.
” Hoàng Sâm huýt sáo y như tên lưu manh.
An Đào Đào phớt lờ anh ta, rồi quay đầu ra ngoài cửa sổ ngắm phong cảnh đang không ngừng thay đổi, bỗng nảy ra một suy nghĩ.
Không có Lưu Sóc, trong xe chỉ có hai người họ, lát nữa không phải cô có thể tìm cớ thoát khỏi
tầm mắt của Hoàng Sâm rồi thừa cơ bỏ trốn, sau này sẽ được tự do à?
Nửa tiếng sau, xe ngừng lại ở cửa nhà họ An, Hoàn Sâm thông qua kính chiếu hậu thấy An Đào Đào không có động tĩnh gì.
“Đến rồi.
” Anh ta tắt máy, nhắc nhở.
An Đào Đào hoàn hồn, hơi mù mờ nhìn ra bên ngoài, đây là lần thứ hai cô tới nhà họ An, còn chưa quen đường cho lắm, nếu chạy trốn.
.
.
Hoàng Sâm thấy vẻ mặt cô hốt hoảng thì không khỏi bật cười: “Chẳng lẽ cô đang nghĩ cách chạy trốn à?”
An Đào Đào ngớ ra, người bên cạnh Lưu Sóc thật tinh tường, vừa liếc mắt đã có thể nhìn ra suy nghĩ của cô.
Cô đè nén nỗi hoảng sợ trong lòng, rồi tươi cười đáp: “Sao có thể chứ? Tôi vẫn muốn sống yên ổn.
.
”
Hoàng Sâm: “Cô biết thì tốt.
”
Sau khi An Đào Đào xuống xe, cô lẳng lặng quan sát xung quanh, phát hiện bên cạnh trừ Hoàng Sâm ra thì không còn ai khác.
Lát nữa viện cớ tác khỏi Hoàng Sâm thì cô sẽ
có cơ hợi chạy trốn.
Nghĩ đến đây, An Đào Đào cong môi như hoa hướng dương dưới ánh mặt trời chói chang trong nháy mắt đã khôi phục lại sức sống.
Cô có lẽ sắp tự đo. Nhưng trước đó, cô phải quay về nhà họ An lấy đồ của mình đã.