Siêu Ngọt! Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng

Siêu Ngọt! Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng

Cập nhật: 02/01/2025
Tác giả: Lê Manh Ngư
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 10,693
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hài Hước
     
     

Thực ra, với một người xuất sắc như vậy, làm sao cô có thể không động tâm được?

Nhưng người ấy đã nói thẳng với cô rằng anh không thích cô.

Thẩm Chiêu Chiêu không muốn tự lừa dối mình, càng không muốn tự chuốc lấy nhục nhã.

Vì thế, cô tự nhủ rằng, phải giữ vững lòng mình.

Tâm không động, người không động, không động thì sẽ không bị tổn thương.

Sau kỳ nghỉ Tết, kỳ thi cuối kỳ cũng gần kề.

Ban ngày Thẩm Chiêu Chiêu bận rộn với các tiết học, buổi tối còn ôn thi Olympic Toán, cô cảm thấy cả người như bị cạn kiệt sức lực.

Trong suốt mười sáu năm qua, cô chưa bao giờ chăm chỉ thế này.

Điều duy nhất có thể an ủi cô mỗi ngày chính là khoảng thời gian ăn uống.

Trong giờ ra chơi buổi sáng, Thẩm Chiêu Chiêu đang nằm bẹp trên bàn thì nghe thấy có người gọi mình: "Thẩm Chiêu Chiêu, có phụ huynh đang tìm cậu ở ngoài.

"

Thẩm Chiêu Chiêu giật mình đứng dậy.

Hình như gần đây cô không gây chuyện với ai.

Khi bước ra khỏi lớp, cô nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc, một lớn một nhỏ ở hành lang bên ngoài.

Vừa nhìn thấy cô, người đối diện đã mỉm cười gọi: "Chiêu Chiêu!

"

"Dì Tố Tâm, sao dì lại đến đây?" Thẩm Chiêu Chiêu vui vẻ nhìn về phía họ, sau đó lại nhìn sang bạn nhỏ Thịnh Dạ Ly bên cạnh.

"Tiểu A Ly, em có nhớ chị không?"

"Không nhớ!

" Cậu nhóc lạnh lùng nói.

"Chậc, đúng là không đáng yêu chút nào!

" Thẩm Chiêu Chiêu phì cười, cậu nhóc giống hệt như Thịnh Trử Ý hồi nhỏ.

Không, còn ngầu hơn cả anh.

Thẩm Chiêu Chiêu tiến lại nhéo má cậu nhóc: "Em không nhớ chị, nhưng chị nhớ em.

" Nói xong, cô còn không quên hôn nhẹ lên má cậu.

Mặt cậu nhóc lập tức đen lại, vừa xấu hổ vừa tức giận nói: "Nam nữ không được hôn nhau, chị không được tùy tiện hôn em!

"

"Ha ha...

.

" Thẩm Chiêu Chiêu không nhịn được mà cười lớn, "Em còn biết nam nữ không được hôn nhau sao? Vậy em có biết nam nữ hôn nhau sẽ như thế nào không?"

Thẩm Chiêu Chiêu cố ý trêu chọc cậu bé.

Cậu nhóc mím chặt môi không nói gì.

 Sách nói rằng, nếu con trai và con gái hôn nhau thì sẽ phải kết hôn, cậu không muốn kết hôn với cô.

Sách

Tuy rằng cậu nhóc không nói gì, nhưng biểu hiện trên mặt đã nói lên tất cả.

Thẩm Chiêu Chiêu dở khóc dở cười.

Vậy là cô không được cậu nhóc này yêu mến rồi.

"Được rồi, không trêu em nữa, nam nữ không được hôn nhau là nói về người lớn, em còn nhỏ mà.

"

Nói xong, Thẩm Chiêu Chiêu đứng thẳng người, nhìn Tần Tố Tâm rồi nói: "Dì Tố Tâm, sao dì lại tới đây ạ?"

Tần Tố Tâm cười nhìn cô, nói: "Đã lâu rồi con và Ý Ý không về nhà thăm dì, đúng lúc dì có chút việc ở đây nên ghé qua thăm các con luôn.

" Nói xong, bà đưa cho cô một túi đồ lớn rồi nói tiếp: "Dì mua một ít đồ ăn và quần áo cho hai đứa, dì đã gửi nó về biệt thự rồi, còn đây là đồ ăn vặt để con chia cho các bạn trong lớp.

"

"Cảm ơn dì Tố Tâm.

"

Người đã gặp, đồ đã gửi, Tần Tố Tâm cười nói: "Được rồi, hai đứa học hành cho tốt nhé, nếu rảnh thì về thăm dì và chú Thịnh nhé.

"

"Con biết rồi ạ!

" Thẩm Chiêu Chiêu cười đáp: "Cuối tuần này con và Ý Ý sẽ về thăm mọi người.

"

"Được, dì Tố Tâm sẽ chuẩn bị đồ ăn ngon cho con.

"

Chu Hoài Vũ nhận ra Tần Tố Tâm cùng Tiểu A Ly, cậu ấy không thể không nhìn về phía Thịnh Trử Ý, nói: "Anh Ý, kia chẳng phải là dì và em trai của anh sao? Sao lại có vẻ thân thiết với Chiêu Chiêu hơn cả anh vậy?"

Không có gì đáng ngạc nhiên cả!

Kể từ khi sinh ra, trong lòng mẹ anh, cô đã luôn quan trọng hơn cả anh.

Sau khi Tần Tố Tâm giao đồ cho Thẩm Chiêu Chiêu, bà liền dẫn Tiểu A Ly đi, thậm chí còn không thèm chào Thịnh Trử Ý một tiếng.

Chu Hoài Vũ không nhịn được lại nhìn Thịnh Trử Ý: "Không phải chứ, vậy dì tới đây là để gặp ai?"

Thịnh Trử Ý ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ là.

.

. không muốn nói gì.

Rõ ràng mà, không phải đến gặp anh.