Siêu Ngọt! Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng

Siêu Ngọt! Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng

Cập nhật: 02/01/2025
Tác giả: Lê Manh Ngư
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 10,520
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hài Hước
     
     

Thịnh Trử Ý: "Cậu hỏi nhiều quá rồi đấy!

"

"Không phải chứ, câu hỏi này khó trả lời đến vậy sao?" Hơn nữa, cậu ấy mới hỏi có mấy câu, sao anh lại bảo là hỏi nhiều chứ?

"Em thấy anh không muốn trả lời thì đúng hơn.

"

Thịnh Trử Ý càng không nói gì thì càng chứng tỏ anh đang giấu diếm điều gì đó.

Thịnh Trử Ý lạnh lùng liếc cậu ấy một cái: "Cậu biết mà còn hỏi?" Sau đó anh nhìn về phía Thẩm Chiêu Chiêu.

Khi còn nhỏ, anh cảm thấy cô gái này chính là khắc tinh của mình. Sau này, khi lớn lên một chút, anh lại thấy cuộc sống thật buồn tẻ, có một người bên cạnh gây phiền phức cũng không tệ.

Nhiều năm qua, anh đã sớm quen với sự tồn tại của cô, quen với việc giúp cô gánh tội, quen với việc chăm sóc cô, quen với việc có cô ở bên cạnh.

Từ lâu, cô đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của anh.

Mối quan hệ giữa họ không thể tóm gọn bằng vài từ đơn giản.

Đặc biệt là hai năm xa cách đã khiến anh càng hiểu rõ hơn về một số vấn đề.

Chu Hoài Vũ:...

.

.

.

.

Hoá ra trong mắt Thịnh Trử Ý, cậu ấy chỉ có chút địa vị như vậy thôi sao!

Cố Thừa Châu bật cười nhìn cậu ấy: "Thôi đi! Cậu nghĩ câu hỏi của cậu quan  trọng lắm sao?" Người này không thể lặng lẽ ngồi hóng chuyện được à? Bất cứ ai có con mắt sáng suốt đều có thể nhìn ra vấn đề, nhưng người này phải truy hỏi cho bằng được.

Chu Hoài Vũ nhún vai nói: "Tớ chỉ muốn nghe anh ấy thừa nhận thôi mà!

"

Cố Thừa Châu cảm thấy Chu Hoài Vũ đúng là thích chuốc khổ vào người.

Thịnh Trử Ý thường che giấu cảm xúc rất kỹ, hiếm khi để lộ suy nghĩ thật của mình. Nhưng mỗi khi đối diện với Thẩm Chiêu Chiêu, anh lại chẳng giấu được cảm xúc thật của mình, điều đó cũng đủ để chứng minh tầm quan trọng của cô gái ấy.

Còn về mối quan hệ giữa họ, nó có quan trọng đến thế không?

Dù sao đi nữa, nó cũng không thể thoát khỏi hai từ "quan tâm". Thậm chí, không chỉ đơn thuần là quan tâm, mà là cực kỳ quan tâm.

Hơn nữa, mối quan hệ hiện tại không đại diện cho mối quan hệ trong tương lai.

Thẩm Chiêu Chiêu phân phát tất cả đồ ăn vặt mà Tần Tố Tâm mang đến cho mọi người, rồi nhìn thấy Diệp Vi An đi tới trước mặt cô.

"Chiêu Chiêu.

"

Diệp Vi An nhìn đám người đang cầm đồ rời đi, sau đó lại quay đầu mỉm cười với Thẩm Chiêu Chiêu.

"Có chuyện gì thế?"

Chuyện xảy ra lần trước đã khiến Thẩm Chiêu Chiêu thấy rõ tâm cơ của đối phương. Nếu không phải cô kiên quyết báo cảnh sát, có lẽ cô đã bị đổ tội phá hủy cây đàn violin của cô ta.

Trong lòng Thẩm Chiêu Chiêu không muốn tiếp xúc với đối phương.

Nhưng đối phương suýt chút nữa đã vu khống cô, giờ lại đến tìm cô như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Phải nói rằng, tâm lý của đối phương đã được trau dồi rất tốt.

Thẩm Chiêu Chiêu thật sự khâm phục đối phương, bởi vì cô biết mình không thể làm được như vậy.

"Cuối tuần này là sinh nhật của chị tớ, chắc cậu biết phải không?" Diệp Vi An hoàn toàn phớt lờ ánh mắt dò xét của Thẩm Chiêu Chiêu, chỉ mỉm cười nói.

Sinh nhật của Diệp Trăn?

Cái này cô thật sự không biết.

Nhưng đối phương đặc biệt đến gặp cô chỉ để nói điều này thôi sao?

"Tôi không biết!

" Thẩm Chiêu Chiêu lắc đầu.

Mặc dù không biết Diệp Vi An định giở trò gì, nhưng chắc chắn không phải vô duyên vô cớ mà nói chuyện này với cô.

"Chị tớ không mời cậu sao?" Diệp Vi An kinh ngạc nhìn cô.

Trước đây, cô gái này đã nói giúp Diệp Trăn vài lần, thậm chí Diệp Trăn từng chủ động ra ngoài với cô, cô ta cứ tưởng hai người này khá thân thiết.

Không ngờ Diệp Trăn lại không mời cô đến dự sinh nhật.

Diệp Vi An hơi cau mày.

Chẳng lẽ trước đây cô ta đã nghĩ sai sao?

"Không, cậu ấy không mời tôi.

" Thẩm Chiêu Chiêu nói.

Cô và Diệp Trăn chỉ gặp nhau có vài lần, có lẽ cũng chưa đủ thân thiết lắm.

Việc Diệp Trăn không mời cô đến dự tiệc sinh nhật cũng là điều bình thường.

Nhưng thái độ của Diệp Vi An thì lại có hơi kỳ lạ.