Siêu Ngọt! Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng

Siêu Ngọt! Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng

Cập nhật: 02/01/2025
Tác giả: Lê Manh Ngư
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 10,693
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hài Hước
     
     

Thẩm Chiêu Chiêu không biết nấu ăn, chỉ có thể đứng bên cạnh phụ giúp vài việc lặt vặt.

Diệp Trăn vừa mới mua rất nhiều thức ăn ở chợ, có cả cá, thịt, rau, đủ loại món, bây giờ cô ấy đang chế biến từng cái một.

Nhìn đối phương làm thoăn thoắt trong bếp, Thẩm Chiêu Chiêu không khỏi xấu hổ, cảm thấy mình thật vô dụng!

Căn nhà thuê nhanh chóng tràn ngập đủ loại mùi thơm của món ăn.

Tần Hạo ngửi thấy mùi thơm thì ra khỏi phòng, ngồi xuống bàn ăn, cầm đũa bắt đầu ăn mà không đợi ai.

LattesTeam

Diệp Trăn bưng đồ ra, thấy vậy thì giật lấy đôi đũa trong tay ông, nói: "Nhà còn có khách, ba không biết phép tắc gì à?"

Tần Hạo hừ lạnh một tiếng: "Đừng tưởng con tìm được ba mẹ ruột của mình rồi thì có thể quản ba. Ăn tối xong thì đi về đi, đừng quay lại nữa.

" Người đàn ông hung dữ nói.

"Ba nghĩ con thích ở đây à? Nếu không phải sợ ba c.

h.

ế.

t ở ven đường mà không có người đến nhặt xác, con cũng không thèm quay về đây.

" Diệp Trăn để đồ xuống, quay lại bếp, nhanh chóng bưng ra một bát canh khác.

Ăn cơm xong, hai người lại dọn dẹp nhà cửa, trước khi rời đi, Diệp Trăn nói với ba nuôi: "Con sẽ nghĩ cách giải quyết số tiền này, mấy ngày này ba cứ ở trong nhà đi, đừng ra ngoài nữa.

"

Khi cả hai ra khỏi nhà thuê, không ngờ họ lại gặp phải nhóm người đã đến nhà đòi nợ trước đó.

Diệp Trăn cau mày, lập tức kéo Thẩm Chiêu Chiêu quay đi, lại bị đối phương ngăn cản.

"Không phải tôi đã đưa tiền cho các người rồi sao? Tôi sẽ cố gắng gom nốt sớm để trả nốt số tiền còn lại, các người còn muốn gì nữa?" Diệp Trăn ngẩng đầu nhìn người đàn ông dẫn đầu.

Người đàn ông nhìn cô ấy từ trên xuống dưới, cười nói: "Nghe nói ba mẹ ruột của nhóc rất giàu có? Nhóc nói xem, nếu anh đây bắt nhóc, ba mẹ giàu có của nhóc sẽ dùng tiền để chuộc nhóc ngay, chẳng phải sẽ nhanh hơn việc chúng tôi chờ nhóc gom tiền sao?"

"Các người muốn bắt cóc?" Diệp Trăn lạnh lùng nhìn đám người.

Người đàn ông nhướng mày nói: "Sao lại gọi là bắt cóc được? Chúng tôi chỉ muốn đòi nợ thôi.

"

Diệp Trăn nhìn qua số lượng người của đối phương, biết rằng mình không có cơ hội thoát thân với Thẩm Chiêu Chiêu, sau đó cô ấy nhìn người cầm đầu, nói: "Các người có thể bắt tôi, nhưng chuyện này không liên quan gì đến bạn tôi, để cậu ấy đi trước đi.

"

"Được thôi!

" Mục đích cuối cùng của nhóm người này là tiền, bắt Thẩm Chiêu Chiêu cũng không có tác dụng gì, vì thế họ rất sẵn lòng nói với Thẩm Chiêu Chiêu: "Nhóc có thể rời đi!

"

"À, phải rồi, đừng nghĩ đến việc báo cảnh sát. Nợ nần phải trả là lẽ đương nhiên, cho dù cảnh sát có đến thì họ cũng không thể làm gì được chúng tôi đâu.

"

"Cậu mau đi đi.

" Diệp Trăn nói với Thẩm Chiêu Chiêu.

"Nhưng còn cậu thì sao?" Thẩm Chiêu Chiêu không yên tâm để cô ấy ở lại một mình với nhóm người kia.

Diệp Trăn: "Mục đích của bọn họ là tiền, cậu yên tâm, bọn họ sẽ không làm gì tớ đâu.

"

"Vậy cậu phải cẩn thận, tớ sẽ tìm cách cứu cậu.

" Thẩm Chiêu Chiêu nói.

Cô nhớ lại những lời mà Thịnh Trử Ý đã dặn: Trước khi giúp đỡ người khác, cô phải bảo vệ chính mình trước. Chỉ khi có đủ khả năng tự bảo vệ mình thì mới nghĩ đến việc giúp người khác. Nếu không có khả năng tự bảo vệ mình, chẳng những không giúp được ai mà còn có thể tự hại chính mình.

Vì thế lần này, cô không cố chấp ở lại, nhưng cũng không thật sự rời đi.

Cô giả vờ rời đi, sau đó tìm một nơi cách đó không xa để ẩn nấp, gọi điện cho Thịnh Trử Ý: "Ý Ý, có chuyện rồi.

"

Cô cũng không chắc việc tìm Thịnh Trử Ý có hữu ích hay không, nhưng anh thông minh hơn cô, có thể sẽ tìm ra cách.