Siêu Ngọt! Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng

Siêu Ngọt! Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng

Cập nhật: 02/01/2025
Tác giả: Lê Manh Ngư
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 10,584
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hài Hước
     
     

Hai người từ chợ trở về căn nhà thuê, phát hiện căn nhà vừa được dọn dẹp gọn gàng đã bị lục tung lên, trong nhà còn có thêm mấy người đàn ông lạ mặt.

Ngay cả ba nuôi của Diệp Trăn, Tần Hạo, cũng bị người ta kéo từ giường xuống, lúc này đang bị một người đàn ông đè xuống đất.

"Anh là ai?" Diệp Trăn ra hiệu cho Thẩm Chiêu Chiêu đừng vào, sau đó tiến lên, lớn tiếng hỏi.

Người cầm đầu nhìn cô ấy, nói: "Nhóc là ai?"

"Đây là nhà của tôi.

" Diệp Trăn đáp.

Người đàn ông buông Tần Hạo ra, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, nói: "Nhóc là con gái nuôi của Tần Hạo à? Về đúng lúc lắm, ba nuôi của nhóc nợ tiền chúng tôi, chúng tôi đến đây để đòi nợ!

"

"Ông ấy nợ các người bao nhiêu?" Diệp Trăn đặt thức ăn trong tay lên bàn, đỡ Tần Hạo đứng dậy.

"Không nhiều đâu, chỉ có 300.

000 tệ thôi!

" Tên cầm đầu nói.

Diệp Trăn quay đầu nhìn ba nuôi bên cạnh.

Ông ngáp dài rồi nói: "Tôi chỉ mượn có 10.

000 tệ thôi.

"

Diệp Trăn lại nhìn người cầm đầu.

Người cầm đầu nói: "Đúng là ba nuôi của nhóc mượn 10.

000 tệ, nhưng chúng tôi không phải tổ chức từ thiện. 10.

000 tệ, lãi suất 5%, tính đến ngày hôm nay, cả gốc lẫn lãi là tròn 300.

000 tệ.

"

"Ba còn dám vay tiền của bọn cho vay nặng lãi? Ba không sợ c.

h.

ế.

t à?" Diệp Trăn cau mày, trừng mắt nhìn ba nuôi.

Ông vẫn giữ vẻ mặt lười biếng, như thể người vừa bị đánh không phải là ông, nói: "Họ nói có thể giảm lãi suất cho ba.

"

"Đúng vậy, chúng tôi thu của người khác 6%, chỉ thu của ba nuôi nhóc có 5%. Coi như là rất ưu đãi cho ông ta rồi.

" Người đàn ông chậm rãi nói.

"Chúng tôi không có nhiều tiền ở đây, có thể cho chúng tôi thêm vài ngày được không?" Diệp Trăn biết, nói lý lẽ với những người này cũng vô dụng.

Tất cả những gì cô ấy có thể làm là tìm cách kiếm tiền!

"Không có tiền? Cũng được. Vậy thì trước tiên cứ chặt một cánh tay của ông ta để trừ lãi nhé.

" Người đàn ông nói với giọng điệu bình thản, nhưng lời nói lại rất tàn nhẫn.

"Đợi đã!

" Diệp Trăn móc ra một tấm thẻ ngân hàng từ trong túi, nói: "Trong này có 50.

000 tệ, phần còn lại tôi sẽ trả cho các người sau.

"

Người đàn ông nhận thẻ rồi đứng dậy: "Được, vậy thì cho các người thêm hai ngày, đừng quên cộng thêm tiền lãi vào.

" Nói xong, hắn gọi bọn đàn em: "Đi, đến nhà tiếp theo.

"

"Ai nhờ con đưa tiền cho họ?" Nhìn nhóm người rời đi, ba nuôi không khỏi nhíu mày.

Diệp Trăn lạnh lùng nhìn ông: "Không lẽ con đứng nhìn bọn họ c.

h.

ặ.

t t.

a.

y ba? Hay bây giờ con đi lấy lại tiền về nhé?" Dù biết chắc là không lấy lại được, cô ấy chỉ nói cho có thôi.

Ba nuôi ngước mắt nhìn cô ấy: "Sau này chuyện của ba không cần con quan tâm, giờ con đã tìm được ba mẹ ruột của mình rồi, đừng quay lại đây nữa.

" Nói xong, ông quay người về phòng nằm xuống.

Diệp Trăn nhìn theo bóng lưng ông, lạnh lùng nói: "Tần Hạo, ba có còn là đàn ông không vậy? Ba định sống buông thả như vậy đến hết đời sao?"

"Nếu không thì sao?" Người đàn ông trên giường trở mình, mặt không biểu cảm nói.

Diệp Trăn nhìn ông: "Con sẽ kiếm thật nhiều tiền và bù đắp cho tất cả những gì ba đã mất. Ba có thể giống một người đàn ông đúng nghĩa và ngừng sa ngã được không?"

Người đàn ông ngáp dài, nhắm mắt lại và nói: "Đợi con kiếm được tiền rồi nói.

"

Diệp Trăn nhìn chằm chằm đối phương một lúc, trên mặt không có chút cảm xúc nào, một lúc sau mới cầm thức ăn đi vào phòng bếp.

Thẩm Chiêu Chiêu không biết tình hình vừa rồi, cũng không hấp tấp đi vào cùng cô ấy, bây giờ mọi người đã đi hết, cô vào nhà hỏi: "Cậu không sao chứ?"

"Không sao!

" Diệp Trăn lắc đầu, sau đó cười nói: "Lát nữa tớ sẽ cho cậu nếm thử tay nghề của tớ.

"

"Được!

"

Thẩm Chiêu Chiêu không khỏi bật cười.